3.21.2011

Màu Của Gió (Thảo Nguyên)

CÓ AI TỰ HỎI, GIÓ CÓ MÀU HAY KHÔNG?

Có rất nhiều người cho rằng gió không có màu, nhưng gió lại có màu đấy!

Gió có màu của sự sống bắt đầu trong những buổi sớm bình minh...những cơn gió lay động cành lá, gợi lên một sức sống bắt đầu diễn ra với nhịp sống của thời gian.

Gió có màu của niềm tin và hy vọng, gió sẽ cuốn đi những nổi buồn những sự thất vọng những lớp bụi đau khổ của thời gian, để tiếp thêm sức mạnh cho ta, đẫy ta đến bến bờ  của niềm tin, sự sống, cũng như gió đẩy thuyền đi đến bến bờ mơ ước và ở đó ta cũng sẽ tìm thấy màu của chiến thắng

Và gió cũng là màu của sự chia li và chờ đợi khi đã để thuyền rời xa bến.Và vô tình đã cuốn lá xa cành...
Nhưng gió cũng có màu của một tình yêu chân thành vẩn luôn ở bên lá  những lúc cây ruồng bỏ lá,mặc cho lá có khô héo đi theo tháng ngày...gió vẫn là gió vẫn với tình yêu ngày nào dành cho lá mà không cần đáp lại.
Gió có một màu chan hoà và chia sẽ cho mọi người trong những buổi trưa nóng bứt, chỉ một cơn gió thôi cũng đã làm diệu đi cái ôi bức, chỉ thế thôi Gió như một luồng sinh khí thổi vào vạn vật....

Và gió đã mang về những cơn mưa đầu mùa làm xao động cành lá, làm khơi dậy nguồn sống cho những sa mạc tưởng chừng chết lặng bây giờ được hồi sinh!Ta thấy đó đôi khi gió cũng là màu của sự sống
Gió có màu bình yên của những cơn gió chiều khẽ đung đưa cành là trong những buồi hoàng hôn bao phủ những cánh đồng, những triền núi. Gió có màu thật đẹp, màu đầy thơ mộng phải không?

Gió có màu của sự thanh bình trong những đêm trăng thanh, những cơn gió thổi vào lòng người mát lạnh cùng với bản nhạc du dương với sự góp sức của cành cây tán lá. Gió nhảy múa cùng những hoa lá hoà quyện vào ánh trăng tạo nên một khung cảnh của một bức tranh tuyệt đẹp đầy thanh bình!

Gió có màu tỉnh lặng và diệu êm trong những ngày buồn bả, gió ẩn trốn đâu đó để cây phải ngóng trong  mõi mòn và chìm vào giấc ngủ thời gian.

Và gió có cả màu của một khoảnh khắc .... với những cơn gió nhẹ mùa đông ta sẽ cảm nhận được màu của sự yêu thương  trong vòng tay ấm áp.

Và đôi lúc gió lại có màu giận giữ khi nổi cơn thịnh nộ lại mang đến những cơn lốc xoáy, tiếp tay với sóng làm nên những trận cuồn phong đã huỷ diệt đi biết bao nhiêu sự sống, có lẽ chỉ vì một chút hờn ghen, giận giổi mà gió đã phủ lên mình một màu đau thương tan tóc
Có những người không nhìn thấy được ánh sáng của sự vật, và họ rất muốn khi nhìn thấy lại được thì họ muốn nhìn thấy màu của gió....

Có rất nhiều người như vậy đấy..!
Không phải họ không nhìn thấy đường như chúng ta mà họ lại có một ước muốn kì quặc vậy đâu..!Mà chính vì họ cảm nhận được gió cũng có màu sắc, nhiều màu sắc đa dạng và phức tạp nữa là đằng khác...bởi vì Gió ở đây có màu của sự sống, màu của những niềm tin… là màu của cung  bậc cảm xúc...chứ không đơn thuần là màu chúng ta nhìn thấy trước mắt đâu.....

PHải có một tâm hồn tinh tế mới cảm nhận được màu của gó, mới hiểu ra rằng GIÓ CŨNG CÓ MÀU!!!

Các bạn hãy thử nhắm mắt lại cảm nhận xem, mình có thể nhận thấy gió của mình cảm nhận được là màu gì nhé! Và ngày hôm nay mình đã c.nhận được màu gió nào của mình!

Viết lúc 10:41 sáng 19/12/2010

3 nhận xét:

  1. MÌNH ĐÃ CẢM NHẬN ĐƯỢC GIÓ CỦA MÌNH CÓ MÀU GÌ RỒI,MÀU CỦA SỰ CHỜ ĐỢIVÀ MÀU CỦA NIỀM TIN...TIN RẰNG ĐIỀU MÌNH CHỜ RỒI CŨNG SẺ ĐẾN!

    Trả lờiXóa
  2. Ngày hôm nay có một ngọn gió đã xuyên thẳng vào tim mình bóp chặt trái tim mình và phá vở bao hy vọng ,niềm tin mỏi ngày ôm ấp..ôm ấp từng ngày..từng phút..từng giây..từng phần trăm mog chờ ..rất đau..dường như nó siết chặt đến nổi mình không thể kháng cự được chỉ biết rên xiết trong nỏi đau khi con tim nhỏ từng giọt máu chân thành,ngống trông đầy sự hy vọng..đến kiệt sức .Bây zờ thì gió của mình là màu của sự thất vọng,và mệt mỏi...vì điều mình mong chờ bây zờ mình phát hiện ra là không cần nữa đâu..rất nhiều điều vỡ lẻ ra rằng..mình chẳng là zì của điều mong chờ ấy cả...!(R-BUTTERFLY)

    Trả lờiXóa
  3. cơn gió nhẹ nhàng cũng làm cho người ta cảm thấy rét lòng. và đối với tôi cũng thế, gió mang đi cái cảm giác ấm áp trong vòng tay anh, gió mang anh đến nửa bên kia quả đất làm tôi và anh cách xa nhau bởi không gian và thơi gian, gió gửi đến tôi lời ước mong chờ đời và cũng chính gió đã làm tôi phải tha thiết ánh mắt, vòng tay anh mỗi lúc cô đơn một mình. cơn gió nhẹ nhàng tinh khiết tưởng chừng như vô cảm nhưng lại để lại trong lòng tôi và anh một chút xót xa trong giây phút phai xa nhau. và có lẻ tôi cũng sẽ mãi mong chờ từ nơi đại dương xa từ nơi nửa bên kia quả đất bởi chính thời gian cũng sẽ có 1 ngày và cũng sẽ 1 cơn gió mang tình yêu của anh vòng tay anh, ánh mắt anh trở về bên tôi. và tôi vẫn muốn nói với anh rằng: "ở nơi này em vẫn chờ, chờ cơn gió ngày ấy và chờ anh trở về, em mong thời gian sẽ trôi thật nhanh để em được lại ở bên anh"....gió ơi hay mang anh về.....

    Trả lờiXóa